Chỉ lo được mùa, mất giá

Thứ Ba, 11/06/2019, 17:21 [GMT+7]
In bài này
.

- Thèm ăn vải thiều quá ông ạ!

- Thèm thì mua mà ăn! Ngoài chợ, trong siêu thị vải thiều bán thiếu gì!

- Nhưng mà mắc quá, những 80 ngàn đồng một ký! Muốn ăn lắm nhưng cũng phải… cân nhắc.

- Giá vậy là “mềm” đó. Chứ đầu vụ, giá vải thiều những 100 ngàn đồng/kg lận nghe.

- Nhớ năm nào, giá vải thiều tại “thủ phủ vải” Bắc Giang liên tục xuống dốc không phanh. Nhiều người trồng vải lên ti vi than giá vải bèo bọt khiến họ hết ham trồng loại cây này.

- Cho nên cả nước mới chung tay “giải cứu”.

- Tui nhớ hồi ấy, giá vải thiều chỉ có khoảng 5-10 ngàn đồng/kg. Cả nhà tui ăn vải thiều… mệt nghỉ.

- Rồi sao? Muốn vải thiều trở lại thời được mùa, mất giá để mua ăn cho đã phải không?

- Đừng nghĩ xấu vậy chứ. Nhiều năm nay, tui vẫn thích tham gia “giải cứu nông sản”, giúp bà con nông dân qua cơn khốn khó à nghen. Từ tiêu, điều, thịt heo, dưa hấu, đến hành tỏi, củ cải, su hào.

- Đúng rồi. Nông sản được mùa rớt giá, nông dân khóc ròng vì sức tiêu thụ chậm, có khi phải bán đổ bán tháo, người tiêu dùng cũng lo và ái ngại lắm chứ. Theo ông thì vì đâu nên nỗi?

- Thì do thiếu vai trò dự đoán, dự báo cung- cầu, hỗ trợ của các cơ quan chức năng. Mấy bác này thường trở bộ rất chậm trước việc nông sản được mùa, rớt giá, dội chợ, lỗ te tua. Cứ mỗi lần một loại trái cây nào đó bị rớt giá, ép giá là các bác lại rút kinh nghiệm.

- Hy vọng điệp khúc này sẽ kết thúc, không còn tiếp tục như phim nhiều tập trên tivi.

SÁU BẾN ĐÌNH

;
.