.
TẠP BÚT

Hương nhớ

Cập nhật: 10:06, 16/03/2018 (GMT+7)

Đất trời chuyển mình thật dịu nhẹ trong thoáng mưa xuân mơ màng thoảng bay đậu khẽ xuống bờ vai. Giữa không gian muôn vàn loài hoa đua nở với sắc tím hoa ban trong ngần, hoa gạo đỏ lửa nồng đượm, thì hoa bưởi trắng tinh khiết lặng lẽ dâng hương sắc cho đời chẳng chút nghĩ suy cho lòng ai hoài mê đắm.

Hoa bưởi vốn mang trong mình một vẻ đẹp bình dị, đoan trang với sắc trắng khiêm nhường. Thế nhưng, vẻ mong manh, lặng lẽ ấy lại đủ sức quyến rũ, để lại bao nhớ thương trong lòng người, nhắc nhớ trái tim từng đứa con ra đi từ làng quê. Để nơi phố thị giờ đây nỗi ngóng trông dâng lên mỗi độ tháng Ba vừa sang.

Hoa bưởi dẫn lối tôi về với khu vườn nhỏ xinh thân thương của mẹ  chốn quê nhà. Đứng dưới những vòm hoa trắng ngần tựa áng mây bềnh bồng trôi nghiêng, tựa lớp sương huyền hoặc bao bọc bên mình, tựa đang trong một giấc mơ cổ tích cứ muốn nắm níu mãi chẳng rời. Thứ hương thơm giản dị mà nồng đượm ấy theo gió lan khắp không gian, len lỏi từng ngõ ngách của mảnh vườn, thôn xóm, làng quê đến tận phố thị mà ướp mộng mơ cho thị thành dậy niềm rung cảm.

Hoa bưởi mang vẻ đẹp giản dị, tinh khôi với màu trắng nguyên sơ, như tinh lọc tất cả những tinh túy của đất trời, từ giọt sương đêm thầm thì đến nắng ấm mỗi buổi sớm mai, từ không khí giao mùa tháng Ba dịu nhẹ đến chút mưa xuân mỏng manh. Tất cả kết tinh lại trong đóa hoa trắng nhỏ, điểm xuyết nhụy vàng. Nên thật dễ hiểu khi mỗi độ mùa về, bao đứa con phương xa lại mong ước được quay lại bên khu vườn của mẹ, đẫm mình trong làn hương tuổi thơ ngọt ngào một thuở.

Ta ước được đứng dưới gốc bưởi vườn nhà, mặc cho hương thơm kia ướp nồng trên bờ môi, mái tóc, trên bờ vai, trên quần áo, trên từng thương nhớ nâng niu cứ vô tình vương lại. Ta cứ hoài yêu mùi hương bưởi đọng trên mái tóc từ nồi nước gội đầu mang vị đồng nội của mẹ, có lá sả, lá hương nhu, lá bưởi… và tất nhiên không thể thiếu hoa bưởi. Mái tóc được chăm chút thêm mượt mà, ngát thơm từ thuở nhỏ cho đến tận những ngày con đi xa nhà. Ta yêu khoảnh khắc những lần mẹ, chị gội đầu rồi dong dãi mái tóc dài trong gió, hương bưởi được dịp mê đắm ánh mắt và khứu giác. Giữa lòng phố thị hiện đại với bao loại dầu gội tân tiến vẫn chẳng đủ xóa đi mùi nhớ năm nào.

Hoa bưởi ngày nay đã kịp theo bước chân, gánh hàng, chuyến xe của các chị, các mẹ từ quê nghèo lên phố, điểm tô nét dịu dàng, hương sắc đồng nội cho thành phố thời khắc đất trời giao mùa. Hoa được bày biện đơn sơ trên chiếc mẹt nhỏ, bên lề đường hay bên góc phố, người người lại qua chẳng thể kìm nỗi niềm mà ghé lại, mua vài chùm hoa nhỏ về dâng lên bàn thờ tổ tiên, hay chỉ đơn giản đặt trong phòng khách cho hương quê dậy lan thoang thoảng. Mùa hoa bưởi bình dị tô sắc tô hương cho thành phố, trải dài theo từng bước chân người tựa dòng sông hoa trắng huyền thoại trong những cuốn phim. Thành phố tháng Ba bỗng hóa thân bình yên quá đỗi, xua tan bao bộn bề, âu lo cuộc sống, chỉ còn giữ lại nơi này mảnh tháng Ba thanh nhàn cùng loài hoa trắng mềm.

Có cách nào cho tôi về lại, tháng Ba ngày xưa với nồi chè bưởi ngọt mát của mẹ? Cho tôi về mỗi buổi sớm mai thanh tịnh nơi góc sân thưởng trà cùng ngoại nghe hương bưởi tan mịn dần và lắng nghe từng câu chuyện nhân sinh ngoại kể? Có cách nào cho tôi về tháng Ba năm nào, cùng người dạo bước nhặt từng cánh hoa trắng trong kia để biết an yên luôn luôn kề bên?

Chỉ có thời gian vô tình chuyển di, còn ký ức đứng lại. Chỉ có hoài niệm còn mãi vấn vương theo từng mùa hoa bưởi trở về gợi nhắc. Nên mỗi độ tháng Ba sang ngang, ta biết bên mình luôn có một mùa hoa bưởi yêu thương…

HUỆ HƯƠNG

.
.
.