Con gái vỡ òa sung sướng khi biết mình đỗ vào ngôi trường đại học bấy lâu mơ ước. Ôm chầm lấy mẹ, nước mắt con cứ thế lăn dài. Niềm xúc động, tự hào về con khiến trái tim mẹ cũng rưng rưng. Bố bảo “Chuyện vui, cớ sao hai mẹ con lại sụt sùi!”. Nhưng rồi, bố cũng quay đi, tay nâng vạt áo lau vội niềm hạnh phúc chực trào.
Nước mắt là một trong những món quà đặc biệt mà tạo hóa ban tặng cho con người, chẳng những để nuôi dưỡng và bảo vệ đôi mắt mà còn để nuôi dưỡng cả tâm hồn. Nước mắt là biểu hiện sinh động của trạng thái tâm lý, cảm xúc cao độ, đặc biệt là khi chúng ta khóc. Khóc khi buồn, đau khổ, mất mát,… vì một điều gì đó. Và khóc cả khi bắt gặp, nhận được những điều ý nghĩa, tử tế, nhân hậu, yêu thương,… giữa cuộc đời. Chính vì vậy, những giọt nước mắt chưa bao giờ là vô vị.
Khi con thơ cất tiếng chào đời khỏe mạnh, giọt nước mắt của cha mẹ cứ thế tuôn rơi. Đó là minh chứng cho niềm vui ngập tràn sau chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau và trông đợi. Khi con chập chững tập đi, tập nói…; khi con trưởng thành, thành công trong học tập, công việc và cuộc sống,… cha mẹ đã bao lần rơi nước mắt vì con cái. Đó đều là những giọt nước mắt sướng vui, hạnh phúc; của niềm tin yêu, thương quý; sự trân trọng những diễm phúc mà chúng ta đã may mắn có được trong cuộc đời.
Ai trong đời cũng sẽ có những khi rơi vào nghịch cảnh dù không hề mong muốn. Những khi ấy, chúng ta thường bật khóc. Người ta thường bảo, khóc là biểu hiện của một tâm hồn yếu đuối. Chúng ta khóc khi học tập, thi cử không như ý muốn; khi cuộc sống có quá nhiều muộn phiền, bất trắc; khi hạnh phúc dở dang, không trọn vẹn,… Đó là giọt nước mắt của sự thất bại, vấp ngã; của sự hối hận, ăn năn; của sự thấm thía, thức tỉnh. Những giọt nước mắt mong muốn được giải tỏa, bộc bạch, giúp con người bớt lắng lo, mệt nhọc; cũng là cách giúp họ lấy lại niềm tin, dũng cảm, quyết tâm hướng về những điều tốt đẹp, thiện lành.
Nhiều người vẫn thường khóc khi tự mình vượt qua được những cám dỗ, sai lầm, yếu đuối, mặc cảm, vươn lên đạt đến những điều mong muốn. Những giọt nước mắt lúc này lại minh chứng cho tinh thần, nghị lực; cho ý chí, quyết tâm trước khó khăn, thử thách. Đó là những giọt nước mắt của sự kiên cường, của niềm tự hào về bản thân.
Đời người thăng trầm, sướng khổ là lẽ thường tình. Nỗi buồn, niềm vui có thể là của chính mình hoặc của người thân, bạn bè, của một ai đó chưa quen biết,… Gặp hoàn cảnh ai đó thương tâm, ta bật khóc. Nghe câu chuyện kể cảm động từ một người chưa quen biết, ta cũng khóc theo… Đó là những giọt nước mắt của sự cảm thông, chia sẻ; của lòng nhân ái, ngưỡng mộ; của sự kết nối những trái tim với nhau… Ai đó bảo “Nếu bạn chưa từng khóc, đôi mắt bạn sẽ không thể đẹp”. Vì vậy, những giọt nước mắt xuất phát từ trái tim sẽ luôn trong sáng và đẹp đẽ vô cùng.
Tuy nhiên, trong giao tiếp thường ngày, chúng ta vẫn thấy không ít người đã và đang sử dụng nước mắt như một thứ vỏ bọc để che giấu bản chất hoặc cảm xúc giả tạo của riêng mình. Nhiều người khóc vì cố gắng lấy lòng hoặc kêu gọi sự thương hại từ người khác,… Họ không biết rằng, không phải lúc nào giọt nước mắt cũng có thể giải quyết được mọi vấn đề. Và những giọt nước mắt cũng phải đi liền với sự sáng suốt để tránh bị lợi dụng hoặc trở nên vô hồn, mất đi ý nghĩa giữa cuộc sống vội vã, xô bồ.
Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn. Mỗi giọt nước mắt trong đôi mắt ấy chính là một liều thuốc bổ giúp tâm hồn mỗi người càng thêm mạnh mẽ để vươn tới những giá trị nhân văn, cao đẹp. Hãy để những giọt nước mắt rơi là khi chúng ta đang sống thật với chính mình, với mọi người và cuộc đời!
AN VIÊN