TẠP BÚT

Gửi về miền ký ức

Thứ Sáu, 03/12/2021, 22:44 [GMT+7]
In bài này
.

Ta đã từng đi qua nhiều tháng mười hai của cuộc đời, dấu chân ta in hằn trên nhiều miền đất đi đây đi đó để khám phá. Trong nước có, ngoài nước có. Nhưng có lẽ tháng mười hai năm nay là một tháng đặc biệt khi dịch bệnh vẫn còn làm ta lo lắng. Ngoài trời mưa phùn nhè nhẹ, nhìn lên cuốn lịch mới hay tháng mười hai đã về.

Tháng 12 lạ lắm, lắm lúc ta cứ phải trầm mặc một chút, nhớ nhớ thương thương một chút về điều gì đó cứ tưởng chừng như đã trôi thật xa. Nhưng thực lòng không phải thế đâu. Chính tháng 12 đã thực sự đánh thức ta nhớ về nhiều miền ký ức xưa. Nhớ mẹ, thương cha, nhớ quê nhà. Những ngày tháng 12 thuở ấy sao mà bình yên đến lạ.

Tôi nhớ những ngày tháng 12 năm ấy còn bé xíu. Lạnh lắm. Rét lắm. Vì để đàn con thêm chút ấm áp mà ngoại tôi ngồi tỷ mẩn xếp những cọng rơm thật thẳng thắn. Dưới bàn tay điêu luyện của ngoại sẽ làm nên cái đệm lót chỗ nằm. Có lẽ đó là cái đệm rơm êm ái nhất mà chị em tôi từng được nằm. Ở đó có cả hơi ấm, có cả tình yêu thương mà ngoại muốn gửi vào để cháu thêm ấm nồng giấc ngủ. Thích nhất cảm giác ngồi với ngoại bên bếp lửa hồng những ngày đông lạnh giá. Bất chợt nhớ những câu thơ “Một bếp lửa chờn vờn sương sớm/ Một bếp lửa ấp iu nồng đượm/ Cháu thương bà biết mấy nắng mưa...” Dẫu có đi hết cuộc đời tôi vẫn khó quên được những khoảnh khắc hạnh phúc và ấm áp trong những ngày đông của tháng mười hai cùng ngoại…

Những ngày tháng 12 nơi đất khách quê người lại thổn thức nhớ vị quê đến lạ. Thèm lắm cuộc sống bình dị ở thôn quê. Nơi chan chứa tình làng nghĩa xóm. Lắm lúc nghĩ về ngày xưa ấy tuy vất vả mà vui. Giờ được ăn nhiều món ngon mỗi ngày nhưng nhiều khi lại thèm quay quắt món ăn mẹ nấu ngọn rau mẹ hái sau vườn vào luộc chấm nước tương bần, quả cà muối mặn mà lại ngon. Thèm lắm vị quê khi mình còn bé. Làm cho nhiều người đi xa quê vẫn nhớ, vẫn muốn quay về.

Tháng 12 ơi, những niềm nhớ niềm thương chưa bao giờ vơi cạn. Sẽ mãi mãi là những ngày tháng tươi đẹp nhất, dịu êm nhất. Những ký ức đấy sẽ luôn theo ta đi cùng năm tháng để rồi có những lúc lòng ta sẽ có lúc có chút mỏi mệt, chút chênh vênh, vụn vỡ của cuộc đời ta sẽ lại nhớ về để được là chính mình, cảm giác bình an đến lạ.

HẠNH PHÚC

 

;
.