TRANG THƠ

Thứ Bảy, 15/02/2020, 08:19 [GMT+7]
In bài này
.
BÙI VIỆT PHƯƠNG
 
Mùa...
 
Chỉ có những mùa hoa tưởng nhớ cánh rừng
Sót lại hàng cây bên phố người dưng
Bốn phía nhà cao, bốn phía là chuyện mới.
 
Có một thời, cây nhiều, cho em đợi
Um tùm đời nhau,
ai nỡ quên mùa,
Em cứ làm mưa, cứu rừng bằng nước mắt
Nào đâu biết thời gian lan như lửa.
 
Dưới lộc biếc xanh đã gom xong mảnh vỡ
Mảnh sành dưới này
nhiều hơn cả trên ấy tiếng chim
Những cái rễ đã già, trách cứ vẫn xiên ngang
Anh có là gì đâu?
anh vẫn phải đi tìm...
 
Em về phố mùa thu đôi mắt túi ba gang
Sao gom hết vàng mười bay theo gió,
Ai cũng có một hàng cây đứng đó
Đợi ta ngước nhìn lên thân thuộc đến rùng mình
 
Có ai nói gì đâu hoa vẫn nở vô minh
Nhiều năm giấc ngủ của ta thiếu bóng cây,
...Còn cánh rừng đang thức.
-----------
 
NGUYỄN LOAN
 
Những đám mây bay ngoài cửa sổ
 
Những đám mây bay ngoài cửa sổ
Ham chơi như tuổi nhỏ của tôi
Cứ tung tăng chạy nhảy khắp trời
Thích mơ mộng với sông...
Thích nô đùa với gió...
Những đám mây bay ngoài cửa sổ
Khi như hoa, như sóng nở bùng
Khi như dòng sông trắng, suối hồng
Lại có lúc vàng hoe hình đuôi Ngựa
Những đám mây bay ngoài cửa sổ
Chiếc phi thuyền thuở bé của tôi ơi!
Lại về đây chở khát vọng lên trời
Khát vọng của một thời... sách vở...
Những đám mây bay ngoài cửa sổ...
-------------
 
ĐÀM XUÂN HOÁN
 
Níu kéo tuổi anh xưa
 
Và lại đến một mùa đông từ ấy
tìm ngày xa giá rét đến nao lòng
em không về gió luồn qua khe cửa
câu thơ nào cho buổi ấy cơn mưa
 
Và cũng đến một ngày anh đợi
lắng tai nghe xa quá tiếng còi tàu
mưa buổi nào chiếc dù chung anh đợi
em không về tìm lại tháng năm qua
 
Và sẽ đến một mùa hoa phượng đỏ
con sông xưa tím biếc lục bình
vẫn con đò mùa trăng đêm đầy gió
có anh ngồi níu kéo tuổi anh xưa...
 
;
.