Còn gì giữ lại cho nhau
từ khi người bước qua câu ân tình
vầng trăng một thuở phiêu linh
vẫn lung linh sáng
mộng tình muôn phương…
Dấu xưa
nhòa lấp phố phường
trái tim rét mướt bên đường em qua
đèn khuya
hắt bóng nhập nhòa
bước chân lữ thứ biết là về đâu?...
Em đi
trăng rụng bên cầu
trăng va sóng nước làm đau sóng lòng
mênh mông
sông nước mênh mông
sông xuôi về biển
nỗi lòng con neo!…
PHỤNG TÚ
;