.

Bệnh phong vẫn là gánh nặng cho xã hội

Cập nhật: 08:54, 09/05/2013 (GMT+7)

Bà Rịa - Vũng Tàu đã được công nhận cơ bản loại trừ bệnh phong từ năm 2008. Tuy vậy, hàng năm toàn tỉnh vẫn phát hiện thêm các ca bệnh phong mới. Số người bị tàn phế do bệnh phong vẫn là gánh nặng cho gia đình, xã hội. Vì vậy, công tác phòng, chống bệnh phong vẫn phải tiếp tục được duy trì nhằm tiến tới thanh toán căn bệnh này trong tương lai.

5916.zip
Công tác hướng dẫn tập luyện phục hồi chức năng tại cộng đồng cho người tàn tật nói chung và do bệnh phong nói riêng còn nhiều hạn chế. Trong ảnh: Bác sĩ Trung tâm Phòng, chống bệnh xã hội tỉnh hướng dẫn tập luyện phục hồi chức năng cho người tàn tật tại cộng đồng. (Ảnh chỉ mang tính minh họa).

Số liệu thống kê của Trung tâm Phòng, chống bệnh xã hội tỉnh cho thấy, năm 2012, Bà Rịa - Vũng Tàu khám để phát hiện bệnh phong cho 286.934 người, trong đó phát hiện 3 bệnh nhân phong mới, 10 bệnh nhân được đa hóa trị liệu, 31 bệnh nhân được phẫu thuật lỗ đáo và 190 trường hợp được chăm sóc tàn tật. Điều đó cho thấy, bệnh phong vẫn còn nguy cơ quay trở lại bất kỳ lúc nào, khi số bệnh nhân mới được phát hiện vẫn còn và vẫn buộc phải đa hóa trị liệu, phẫu thuật lỗ đáo cho các bệnh nhân khác.

Theo bác sĩ Nguyễn Minh Lương, Giám đốc Trung tâm Phòng, chống bệnh xã hội tỉnh, dù Bà Rịa - Vũng Tàu đã được công nhận cơ bản loại trừ bệnh phong theo 4 tiêu chuẩn từ năm 2008, nhưng điều đó không có nghĩa là bệnh phong không còn lưu hành trên địa bàn tỉnh. Theo ghi nhận, bệnh phong mới thuộc vi khuẩn thể nhiều được phát hiện trong năm 2012 ở các địa bàn Long Điền, Đất Đỏ, Xuyên Mộc. 51 bệnh nhân được phẫu thuật, điều trị nằm rải rác ở tất cả các huyện, thành phố trong tỉnh. Ước tính, toàn tỉnh còn 7 bệnh nhân phong mới tại cộng đồng, với hơn 4.000 người phải được theo dõi, khám phát hiện định kỳ do tiếp xúc trực tiếp hoặc gián tiếp với hơn 240 bệnh nhân phong đã và đang được quản lý, điều trị. Trong khi đó, bệnh phong là căn bệnh khá đặc thù, có khả năng mắc bệnh khi thời gian tiếp xúc trước đó lên đến trên dưới 10 năm.

Đối với công tác phòng, chống bệnh phong, việc duy trì khám phát hiện, điều trị, phẫu thuật cho bệnh nhân phong chỉ là một phần của chương trình khi số lượng bệnh nhân bị tàn phế do di chứng của bệnh vẫn phải theo dõi, chăm sóc tàn tật đến suốt đời. Trên thực tế, do được khám phát hiện, điều trị muộn vì nhiều nguyên nhân, toàn tỉnh có 190 trường hợp bị tàn tật, ảnh hưởng đến đời sống của bản thân bệnh nhân, gia đình và xã hội. Bệnh phong có nhiều thương tích dễ gây tàn tật thêm nếu không được chăm sóc thường xuyên, đặc biệt là những bệnh nhân có bàn tay, bàn chân mất cảm giác. Có nhiều thương tích vĩnh viễn như cụt ngón tay, bàn chân, gây khó khăn trong sinh hoạt, cần đến sự chăm sóc đặc biệt và cứu trợ để bệnh nhân có cuộc sống ổn định. Tuy nhiên, việc chăm sóc tàn phế cho bệnh nhân phong tại cộng đồng hiện vẫn chưa được chú trọng, chưa được kiểm tra, hướng dẫn thường xuyên nên ít hiệu quả, nhất là công tác hướng dẫn chăm sóc tàn phế và kiểm tra việc thực hiện của bệnh nhân.

Với 190 bệnh nhân phong bị tàn phế suốt đời không chỉ do bệnh tật mà việc họ có cuộc sống cơ cực là thách thức lớn với điều kiện của công tác phòng, chống phong hiện nay tại Bà Rịa - Vũng Tàu. Để tránh tàn tật, bệnh nhân phong không chỉ cần được phát hiện sớm mà còn phải biết theo dõi, tuân thủ phác đồ điều trị kéo dài để khỏi hoàn toàn. Trường hợp đã bị tàn tật cần tuân thủ tập luyện để tránh tàn tật thêm.

THẢO LINH

Năm 2013, chương trình phòng, chống bệnh phong của Bà Rịa - Vũng Tàu được đầu tư 385 triệu đồng, với các mục tiêu: chăm sóc toàn bộ bệnh nhân tàn tật (190 người); khám phát hiện bệnh phong cho khoảng 200.000 người; điều trị cho 4 bệnh nhân phong mới không bị tàn tật; đa hóa trị liệu cho 7 bệnh nhân; phẫu thuật lỗ đáo cho 10 bệnh nhân không viêm xương và 30 bệnh nhân có viêm xương.

Ngoài ra, chương trình còn tổ chức tuyên truyền bằng nhiều hình thức tại cộng đồng về bệnh phong; đào tạo, tập huấn nhắc lại kiến thức về bệnh phong, quản lý, điều trị, chăm sóc tàn tật… cho cán bộ của chương trình các tuyến y tế. 

 

.
.
.